Đà lạt, một thoáng nhớ xa xôi
Em tan trường về ngác ngơ cơn gió thổi
Một chút nắng vàng, một chút nhớ long lanh
Một chút ngây ngô trong ánh mắt dỗi hờn
Một chút dịu dàng len lén nét hồn nhiên
Đà lạt của tôi, màu nắng hoa còn đó
Còn dáng thông gầy, dâm bụt tím hanh hao
Còn những trẻ thơ ngày hai buổi đến trường
Còn cô gái nhỏ thanh thanh giờ tan học
Đà lạt của tôi, sao hoài tôi mãi nhớ
Nhớ giọt sương hồng réo rắt lọc qua thông
Nhớ những gánh rau oằn nét nhọc nhằn
Nhớ giọt mồ hôi người nông dân vất vả
Đà lạt tôi ơi, chập chùng thời dĩ vãng
Những mảnh đan xen hạnh phúc lẫn ngọt ngào
Những nắng mưa chập chờn trong gió núi
Nên nhớ hoài, nhớ mãi Đà lạt ơi...
Gửi ý kiến của bạn