Hãy Cười Với Tôi * Thiên Hương

21 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 64288)

Hãy Cười Với Tôi

Thiên Hương


Lâu lắm rồi, tôi không dám đọc báo chí, không dám nghe radio, không dám bật TV. Ừ, thì cứ coi như mình đứng ngòai thời cuộc, tách xa thực tế. Nhưng biết làm sao khi thỉnh thoảng những tin tức vẫn từ một ngõ ngách nào đó của truyền thông đưa đến những tin đau lòng. Những tin như cha mẹ bán con, người người bán nhau dưới hình thức này hay hình thức khác. Rồi học trò đâm chém nhau, nữ sinh băng hoại, trẻ em tử vong vì thuốc dởm, v.v… Lại đến những hình ảnh thảm thương của những vụ thảm sát trong học đường, thảm sát trong khu vực buôn bán. Kinh khủng hơn là những cơn bão lũ, những trận cuồng phong, động đất. Đằng sau những tin đó, biết bao nhiêu cuộc đời cuốn xoay trong gió lốc! 

Dù muốn dù không, đã là một vật thể của xã hội con người, dù muốn trốn tránh nhưng những hiện thực đau thương vẫn hiển hiện. Cánh tay thì ngắn, khả năng lại hữu hạn, chỉ cố làm những gì mình có thể làm, chỉ cố sống sao cho khỏi thẹn.

Có những đêm tỉnh giấc, cứ lấn cấn hoài với những chữ tử sinh, cứ lấn cấn hoài với vòng xoay nghiệt ngã của bốn từ sinh lão bệnh tử. Hôm nọ. nghe tin người này ra đi, hôm khác nghe tin người khác ra đi, người này bệnh, người kia đau, người nọ gặp tai nạn tang thương. Âu đó là cuộc sống. Có những điều buồn cũng có những điều vui. Những đứa trẻ lớn lên, những cuộc tình mới chớm, những thiệp mời cưới hỏi, những bông hoa dự lễ ra trường, những món quà mừng sinh nhật thượng thọ, v.v… 

Cuộc sống như tấm thảm dệt bằng những sợi tơ nhiều màu sắc. Có màu buồn, có màu vui,có mảng sáng, có mảng tối. Con người tự tay dệt lấy tấm thảm đời mình. Vật liệu dệt thảm từ trời ban xuống, nhưng nếu lọc đi, chen nhiều mảng sáng, lọc bớt những màu đen tối, tấm thảm ấy có lẽ rực rỡ hơn lên đúng không.

Hạnh phúc trong cuộc đời không phụ thuộc nhiều vào điều xảy ra với bạn bằng cách mà bạn đón nhận nó[1].

Ngày xưa, khi còn là cô bé, tôi mơ ước nhiều điều với đầu óc còn trong veo, nhìn cuộc đời dưới lăng kính hồng rực rỡ . Bây giờ, đã hơn nửa đời người, có nhiều điều nghịch nhĩ, có nhiều điều ngược mắt, có nhiều tiếng thở dài, có nhiều giọt nước mắt, và cũng có nhiều nụ cười, tiếng hát.

Albert Camus nói gì nhỉ, Bạn sẽ không bao giờ hạnh phúc nếu bạn tiếp tục tìm kiếm thành phần của hạnh phúc. Bạn sẽ không bao giờ sống nếu bạn vẫn tìm kiếm ý nghĩa của cuộc đời.

Có những sáng đi làm, bất chợt gặp những người lạ, già trẻ lớn bé, có những người nhìn tôi và mỉm cười dù không quen biết. Tôi cũng cười đáp lại, và khi giữ nụ cười trên môi, mới nhận ra rằng, lòng đã nhẹ đi nhiều lắm.

 dc_2008_54-large

Những hàng cây, bãi cỏ bốn mùa thay đổi. Thời tiết cũng xoay vòng, có những ngày mưa, có những ngày nắng, có những ngày nóng, có những ngày lạnh. Quy luật của tạo hóa, mình làm gì được đâu, chấp nhận thôi, phải chấp nhận thôi. Để bất cứ khi nào, cũng thấy lòng nhẹ nhàng êm ả.

Biết nhưng làm có dễ không… Lắng lòng xuống, nghĩ đến một khung trời xanh ngắt, nghí đến một vùng êm ả nào đó. Thấy mình đang ngồi ở Thủy tạ, nhìn mặt hồ Xuân Hương gợn sóng lăn tăn. Hay nhớ đến những nụ cười, vòng tay anh em, bạn hữu, những ánh mắt trong vắt, nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ. Lòng thật sự lắng đi…

Chúng ta không cười vì chúng ta hạnh phúc – chúng ta hạnh phúc vì chúng ta cười.[2] Bởi vậy khi cười mình cũng vui, người khác cũng vui, tội gì mà không cười. 


Có những lúc chỉ mong lòng tịnh nhưng lại có lúc tịnh không chưa đủ, còn mong lòng vui. Bởi vậy dạo này sao cứ cười hoài, cho dù ai kêu khùng cũng không sao, vui là đủ đúng không.

Còn tham hơn nữa là muốn mình vui thì người khác muốn vui nữa cơ, thành ra chỉ cầu mong tất cả mọi người quanh tôi vui và khỏe, và lúc nào cũng cười với tôi. Thành ra mong ai ai cũng bỏ hết giận hờn, vứt bỏ nỗi buồn, sống vui với từng phút mình có. Trời cho sao nhận vậy, chỉ có nụ cười là của mình, sao không hào phóng cho mình và cho người những nụ cười rạng rỡ.

Sáng ra thức sớm, có tiếng chim hót ngoài kia, và vì lòng nhẹ đi nên hình như lại bật được một vài câu Haiku…


Mặt trời lên

Ngoài hiên chim sẻ nhảy

Ngày bắt đầu


Vui nhé mọi người ơi…


Thiên Hương

Tháng Mười Một 2013

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn