Người
Là Ai?
Cao Thu Cúc 2011
Trong đám đông người đổ xuống đường cùng với cờ phất phơ bay,
Tôi nghe vang vọng tiếng gọi tên Người tha thiết.
Việt Nam! Việt Nam!
Việt Nam! Người là ai?
Có phải vui chân chiều nay Người ghé qua đây?
Chân tung tăng chạm vào quả bóng nhỏ,
Thổi bùng lên những chiếc bóng muôn màu,
Rồi không đành nhìn đám trẻ bị đánh lừa,
Người ngoảnh mặt bỏ đi không một lời từ biệt.
Người là ai?
Hình như tôi thấy Người đang rong chơi đâu đó trên rặng Trường Sơn,
Hay dạo bước đăm chiêu trên 99 ngọn núi Hồng Lĩnh,
Hay Người đang cặm cụi dưới ngọn đèn khuya
Mải mê theo những công trình khoa học.
Đôi lúc tôi thấy Người mang dáng vẻ của các vị vua đời Lý đời Trần,
Vừa có trí tuệ tầm nhìn của nguyễn Trãi,
Thêm chút tài hoa của hoàng tử thứ sáu con vua Trần.
Người là ai?
Người là ai ?
Có thể thắp lên ngàn tia hy vọng,
Có thể hồi sinh một niềm tin đã bị dập tắt,
Và làm bừng lên niềm kiêu hãnh đã lụi tàn.
Như bông hoa khô hạn đợi chờ giọt sương đêm
Tôi gọi tên Người.
Như cánh đồng lúa xanh đòng bị ngập chìm trong bão lũ
Tôi gọi tên Người.
Gọi tên Người khi đất trời nghiêng đổ,
Gọi tên Người khi non nước điêu linh,
Khi những hải đảo xa xôi không còn yên bình hưởng cơn gió mát…
Khi trăng khuya rọi vào cõi lòng trống vắng
Vẫn gọi tên Người !
Người đã về chưa?
Đã đến chưa?
Người
Có thể viết nên trang sử mới
Người là ai?