Năm Cuối Cùng Tôi Dạy Học [thơ] Trần Vấn Lệ

15 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 4858)
Năm Cuối Cùng Tôi Dạy Học


Trường tôi dạy là Trường Bùi Thị Xuân
Đầu tháng Sáu năm Bảy Lăm tôi đi Cải Tạo
Trường tôi dạy vẫn còn tấm bảng Trường Bùi Thị Xuân…

Khi Trại cho phép thân nhân đi thăm
Nhiều học trò đi thăm Cha, Anh, thấy tôi trong
đó…
Các em không hớn hở, chắc tôi cũng buồn hiu?
Thầy và trò nói chuyện chẳng bao nhiêu!
Tôi hỏi các em trường mình chừ thế nào?
Các em thưa vẫn là trường học
Nhưng, ô kìa, tại sao em khóc?
- Thầy ơi Thầy, trai gái học chung!

Tôi hỏi thêm: Vây là đông?
Em lắc đầu: Thưa không đông lắm
Mà lung tung giống hệt bầy gà
Em muốn bỏ trường này, đi trường khác thì xa…

Rồi “người ta” đuổi khách đi ra
Rồi “người ta” ban lệnh tù đi vào
Em đập tay tôi, em nói em chào
Khóe mắt của em trào tuôn giọt lệ…

Tôi nói với em, tôi nói rất khẽ
Em về đi, em cứ đi học thản nhiên
Trường bây giờ là trường mới phải đổi tên
Có thể là Bùi Thị Hạ, Bùi Thị Thu, Bùi Thị Đông, mỗi lần em ngước nhìn lên

Thấy tên mới, nếu là tên Bùi Thị Ngùi, cũng đẹp…
Tôi theo bạn tù bước vào khung cửa hẹp, Nhớ trường tôi từng dạy, nhớ học trò, nhớ cả bác Cai… 



Bạn tôi xô tôi ngã xuống sạp, nằm dài Tôi nằm trên những giọt nước mắt của học trò tôi để lại… 
Đà Lạt của tôi ơi, có biết không lòng tôi tê tái Sân trường chừ cỏ dại đơm bông?

Trần Vấn Lệ

image318
image320
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn