Bài Thơ Áo Trắng
Áo trắng mùa xưa đẹp lạ thường
Môi hồng, tóc xỏa nắng thơm
hương
Mắt biếc đôi vầng trăng diễm
lệ
Reo vui chân sáo hót sân trường
Áo trắng chiều xưa
thắm nắng vàng
Bốn mùa gom lại đón xuân sang
Guốc mộc chao nghiêng tình sách vở
Mở
hồn nghe nhạc gió reo vang
Áo trắng trường
xưa rộn tiếng cười
Dòng đời
đẹp mộng ngát hoa tươi
Mai lan xuân sắc hồn xanh thắm
Chưa biết buồn đau giữa cõi người
Áo trắng đường mơ
nắng xuân nồng
Gió rơi vàng lá mộng đi rong
Tung tăng gót nhỏ đùa phố thị
Đâu biết đời trôi tựa dòng sông
Áo trắng ngàn xưa
nay khuất chìm
Dòng đời hằn dấu vết chân chim
Năm tháng tha hương chân trời lạ
Nhưng màu áo trắng vẫn trong tim
Hoàng
Trang
Gửi ý kiến của bạn