Thơ từ Melbourne

10 Tháng Tám 201510:24 CH(Xem: 4322)

Thơ từ Melbourne
HXH Dalat









Hai hôm rồi trời âm u lạnh quá xá chừng.  Sáng nay tính làm việc ở nhà.  Ngồi trong nhà, những tia nắng ngọt ngào xuyên qua cửa.  Mê quá đi, thế là vùng lên, quên cơn nhức đầu và những sổ mũi, ho khan, sửa soạn đi làm.  Siêng năng kiểu này reng chưa thấy xếp tuyên dương ta.
Bước ra ngoài, nắng rất đẹp mà lạnh cũng rất lạnh... Hì hì, cái nọ bù cái kia cho nó bớt u ám đó mà...  Ông Trời cũng láu cá gớm, đá một cái lại vuốt nhẹ một cái cho thiên hạ bớt nói tiếng Đan mạch hì hì...
Nói thì nói vậy, chớ nắng đẹp kiểu này lại lạnh kiểu này reng hồn không mềm đi, và chợt nhớ những tia nắng Đà lạt quá đỗi.  Ui, cái màu nắng vàng Đà lạt nha, hổng có chỗ nào sánh được đâu.  Cái màu nắng vàng ấy, càng nhìn, càng thấm, càng nghĩ, càng mê.
Mà nghĩ lạ nha, tui ở DL có hơn 20 năm.  Ở Úc nhiều hơn nhiều, mà còn đi tùm lum nơi nữa.  Mắt ngắm nhiều cảnh đẹp lắm, mà sao cứ nhớ hoài mấy cái cảnh ở Đà lạt vậy ta.  Nhớ những sáng lạnh ngắt ngắt, chạy xe Honda đi Trại mát dạy học.  Cái đường đèo qua khu Tây hồ đẹp kể gì.  Có hôm còn đi trong sương mù, nắng dần lên, những tia nắng thuỷ tinh lấp lánh xuyên qua sương sớm, xuyên thẳng vào lòng, và nằm yên ở đó.  Để những sáng lạnh có nắng như hôm nay lại cựa mình khe khẽ.
Nhớ, nhớ lắm những dịu dàng đơn sơ của thành phố ấy.  Một thành phố tôi đã được sinh ra, được bảo bọc trong vòng tay của bố mẹ, anh chị, thày cô và bạn bè.  Thành phố ngần ngật những ước mơ tuổi nhỏ, và ấm áp tình thân.  Bởi vậy cứ nhớ hoài, và nỗi nhớ ấy như một hơi ấm sưởi tan khí lạnh ngày đông.
Melbourne đang ở những ngày cuối mùa đông.  Những cành cây khô đang vươn cao những nụ mầm mòng mọng.  Những cây đào đã rực ánh hồng, những bụi hoa cúc đã trổ hoa rực rỡ, những cây mimosa đã trĩu bông vàng óng,  và những thảm cỏ đã lấm tấm hoa dại.  Vui ghê không, mùa đông còn đó mà ánh xuân đã thấp thoáng...  Chợt nhớ những câu thơ của Nguyễn Công Trứ học hồi xưa ... Số khó bỉ rồi thời lai thái ... Cơ thời đông hết lại sang xuân...  
Bởi vậy, sáng hôm nay bên cạnh những câu viết vớ vẩn trên đường đi làm, tôi cũng muốn gửi đến những người thân, những bạn tôi những lời chúc đẹp nhất.  Mong tất cả cùng đủ niềm tin để cười và để sống thật ngọt ngào.  Những ngày đông rồi cũng qua, để nắng ấm lại đến và những bông hoa lại bung rực rỡ...
Cùng hát với tôi nha ....Tôi là ai, là ai ... Mà yêu quá đời này...
Thiên Hương
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn