Chào Năm Mới Hai Ngàn Mười Bảy

31 Tháng Mười Hai 20162:15 CH(Xem: 2839)
unnamed

Chào Năm Mới Hai Ngàn Mười Bảy

 

Em ra sân vườn trước đứng ngó đóa bạch hường, em nói khẽ tiếng Thương mà sao chảy nước mắt?

 

Bốn mốt năm qua thật!  Sáng nay ngày đầu năm.  Tất cả đều thời gian, qua rồi và đang tới…

 

Em nói với năm mới một tiếng Thương nát lòng hèn chi lệ đôi dòng chảy ra tràn bốn biển!

 

Quê mình có chim én bay lượn chào mùa Xuân…Ở đây thì mênh mông, mây trắng vờn trước ngõ…

 

Cái gì cũng chia nửa:  trái đất và trái tim!  Đến trăng, trăng nửa đêm – đêm nay còn một nửa!

 

“Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi?  Ta nhớ mình xa thương đứt ruột!”(*)..  Thơ Hàn ngâm tê buốt từng kẽ răng Trời ơi!

 

Em đứng ngó hoa cười.  Em không cười, anh thấy.  Thôi thì đành chịu vậy…để nước mắt nó lăn…

 

Ôi tiếng chào đầu năm, năm hai ngàn mười bảy cho vườn cây động đậy, cho lùm cây rưng rưng…

 

Quê mình đang vào Xuân, ở đây còn lạnh lắm, tuyết đang mùa nở trắng:  đóa bạch hường của anh!

 

Đóa bạch hường của anh mong manh ngày rét mướt.  Em đừng để tay vuột đóa bach hường của em!

 

Trần Vấn Lệ

 

(*) Thơ Hàn Mạc Tử:

 

Đêm nay có một nửa trăng thôi

Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi

Ta nhớ mình xa thương đứt ruột

Gió làm nên tội buổi chia phôi!

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn