Quà Valentine’s Day Dẫu Là Giọt Mưa & Nhật Ký Lễ Tình Nhân

12 Tháng Hai 20172:03 CH(Xem: 2881)

Quà Valentine’s Day Dẫu Là Giọt Mưa

 

 valentines_roses_wine-dinner

 

Còn một ngày thôi em nhớ thương, Valentine’s Day hoa trong vườn / vì em đua nở mừng em đó / mừng hộ cho người xa Cố Hương…

 

Ba mươi năm rồi, rồi muôn năm, anh xa quê nhà chưa về thăm.  Miếng cơm manh áo, coi anh bận, người cứ xa người…rồi biệt tăm!

 

Em trồng khoai, sắn, em trồng hoa, mưa, nắng, mồ hôi, nước mắt, hòa…Anh biết, chớ sao anh chẳng biết?  Biển kia cũng biết…Biển bao la!

 

Non nước mình sông, núi, biển, rừng…Người bao nhiêu triệu vẫn người dưng…Từ khi “vô cảm” thành văn hóa, câu nhật tụng là…Có hóa Không!

 

Ôi lạ, nhà thờ và miếu đền…dựng chi nhiều thế…để cho quên?  Cho nhang khói tỏa, cho chuông vọng…Bay kiếm tìm chăng cái chữ Duyên?

 

Cái chữ Duyên xơ xác nghẹn ngào / nhắc ngày Tình Yêu nghe nao nao…Nhắc vườn hoa để coi như mộng.  Hoa Mộng, thôi thì chút ước ao!

 

Còn một ngày thôi, tới cái ngày / anh thương em lắm, mà anh đây:  cuối trời mưa nắng và sương tuyết; em cuối trời mây trắng trắng mây!

 

Em, cuối trời, anh nắn nót thơ, còn cho em đó, vẫn bao giờ, hồn anh theo gió qua trời biển, em nhận giùm nha, dẫu giọt mưa…

 

Trần Vấn Lệ


Nhật Ký Lễ Tình Nhân

 

 

Bá Nha có một người bạn không tìm mà gặp -  Trương Tử Kỳ, quý nhất, phải đành quên.  Chỉ có người đó hiểu Bá Nha hơn ai hết, khi xong công việc trở lại tìm, người đó đã ngủ yên…

 

Tử Kỳ chết.  Bá Nha còn sống.  Còn cây đàn, ôm ấp nữa làm chi?  Bá Nha đàn một khúc biệt ly và đập cây đàn vỡ nát…rồi đưa tay gạt giọt nước mắt trên mi…

 

Mối tình thân của Bá Nha Tử Kỳ như giấc mộng.  Có giấc mộng nào không tan…như tuyết không tan?  Ai hy vọng không ít nhất một lần thất vọng?  Ai quên câu:  “dù không thành công thì ta đã thành nhân”?

 

Tôi rất thích Cô Nguyễn Thị Giang cầm cây súng lục để vào đầu mình khi nghe tin Nguyễn Thái Học đã mất.  Một cái bóp cò khô khan.  Tiếng súng vang lên rồi tắt phụt.  Một mối tình và lịch sử sang trang…

 

Đêm Nguyên Tiêu tôi nhìn trăng tháng Giêng nhớ ai mới nói đó những lời đằm thắm.  Rồi đâu rồi, Nguyệt Thực chao ôi!  Không hứa hẹn sum vầy như Bá Nha Tử Kỳ, đẹp chớ?  Đẹp như dòng sông có con đò xuôi…

 

Tôi nh lá bp lay trên b sông c qun.  Tôi nh hoa cau vườn ca Ngoi bay hương.  Tôi thy gió lướt qua lòng bàn tay tôi trng.  Tôi viết nhng dòng này trong đêm L Tình Nhân!                                    Trần Vấn Lệ   

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn