Tịnh Lặng Tầm Thi
Mang mang, mang mang
Bụi hồng quanh quẩn
như mây như khói
Vấn vít tơ trời
như gió như sương
Tan cơn mộng mị,
Tỉnh giấc nam kha
Đời tĩnh lặng
Khi tâm mình tĩnh lặng
Cánh đồng không tịnh
Vũng nước không yên
Tâm cố an, lòng cố lặng
Để nhìn biển,
biển có động,
lòng mình không động
Để nhìn sông,
gió lồng lộng chỉ sóng lăn tăn
Để nhìn mùa đông,
vẫn có ánh mặt trời
Để nhìn hoa cỏ
bốn mùa không ủ rũ
Một bước chân đi,
hai bước chân đi
Không nghĩ về quá khứ
không nghĩ dến tương lai
Chỉ biết phút giây này
Khẽ mỉm cười,
cho lòng luôn thanh thản
Mang mang, mang mang
Bụi hồng quanh quẩn
như mây như khói
Vấn vít tơ trời
như gió như sương
Tan cơn mộng mị,
Tỉnh giấc nam kha
Đời tĩnh lặng
Khi tâm mình tĩnh lặng
Cánh đồng không tịnh
Vũng nước không yên
Tâm cố an, lòng cố lặng
Để nhìn biển,
biển có động,
lòng mình không động
Để nhìn sông,
Để nhìn mùa đông,
vẫn có ánh mặt trời
Để nhìn hoa cỏ
Một bước chân đi,
hai bước chân đi
Không nghĩ về quá khứ
không nghĩ dến tương lai
Chỉ biết phút giây này
Gửi ý kiến của bạn