chỉ lo mìn bẫy nên tôi chưa có dịp thử súng. Khi làm Trung đội trưởng, chỉ huy hơn 40 người lính dày dạn chiến trường, từ
ngoài Bắc vào Nam, tôi đuợc cấp phát khẩu súng Colt 45. Dù vậy, ngoài mặt trận, mải lo theo dỏi địa thế, điều quân và nghe
ngóng phía địch, chưa bao giờ tôi có thời gian để móc khẩu súng lục ra cầm tay. Trong cuộc hành quân đổ bộ vào giải vây làng
Bình Giả sang ngày 31 tháng 12 năm 1964 , tôi còn một ngày nửa lên 25 tuổi, khi làm Đại đội trưởng một Đại đội thiện chiến.
Ngay sau khi, Đại đội 2 do Trung Uý Đỗ Hữu Tùng chỉ huy, là bạn cùng khóa Võ Bị với tôi tìm thấy xác 4 người lính Mỹ của
chiếc Trực thăng bị bắn rơi đêm hôm trước, lập tức VC ào ra tấn công tràn ngập. Thiếu uý Nguyễn Văn Hùng, gốc Thiếu sinh
quân, vừa tốt nghiệp Khoá 19 Võ Bị nằm lại, với Trung đội, chận đuờng cho cả Đại đội lui quân. Qua theo dỏi trên vô tuyến,
tức khắc tôi tự ý điều quân vào cứu bạn. Khi đi ngang Bộ Chỉ Huy Tiểu đoàn, tôi chợt thấy Ysĩ Trung Uý Trương Bá Hân
cầm khẩu súng Colt lăm lăm trên tay. Tôi điềm nhiên đi ngang nhưng không khỏi suy nghĩ, không biết ông sẽ làm đuợc gì
với khẩu súng lục trong trận điạ này. Khi chạm súng vào trận , tôi mới khám phá ra quân VC mặc quân phục chính qui, theo
màu áo của Tàu cộng, và đã mang các loại súng mới của Nga và Trung Cộng là AK, CKC, RPD, B40... Trong khi TQLC ,là
lực luợng hàng đâù của Quân Đôị Miền Nam, vẩn còn dùng súng từ Đệ Nhị Thế chiến của Quân Mỹ tiếp viện, gồm Garand,
Carbine, Thompson. Sau 15 phút chạm súng khắp bốn bề, cá nhân tôi vẩn chưa có rảnh để rút khẩu súng Colt ra khỏi bao
vì mải lo cho đơn vị.VC tràn lên từ bốn phía. Tất cả đều nằm núp sau một gốc cây cao su. Tôi cho lệnh chỉ nổ súng khi quân
địch còn cách chừng 50 thước. Nằm giửa đội hình nên tôi phải quỳ một chân và áp khẩu súng AR 15 vào thân cây. Bọn VC
la hét xung phong lẩn tiếng kèn thúc quân. Tôi liền hướng đầu ruồi mủi súng về tên lính cầm kèn khi hắn vừa nhô người ra,
tôi nổ súng. Hắn ngả bịch xúông đất .Đó là phát đạn thử nghiệm đầu tiên trong đời lính của tôi. Quân số VC quá đông. Cứ
thế mạnh ai nấy bắn.Bổng nhiên, tôi thấy như ai đẩy mạnh, hất bắp chân phải và nước ấm chảy xuống chân. Hoàn toàn không
thấy đau đớn.Tôi thò tay sờ xuống chân. Lúc đưa lên thấy máu đẩm bàn tay. Không kịp làm gì ngoài việc tiếp tục bắn vào các
mục tiêu VC tiếp tực nhào lên. Đẩy lui ba đợt tấn công của VC cho đến tối, nhưng tôi biết phải rút quân, vì nghe trên vô tuyến
Tiểu đòan trưởng và Tiểu đoàn phó của tôi đã tử trân. Khi mở đuờng ra phía rừng, tôi bị trúng thêm một phát đạn xuyên đùi
phải té nhào. VC tràn lên. Một tên còn trùm lá ngụy trang đạp vào xác giả chết của tôi và nổ một loạt đạn ân huệ. Viên đạn
sớt qua phỏng sườn ngực bên trái gần tim làm cháy áo. Tôi biết đã thoát chết....Ba Ngày sau, một mình, tôi bò về tới làng
Bình Giả, với khẩu súng AR 15 còn đạn.