Tôi vẫn mong một ngày vể phố cũ Buớc duới rặng quì vàng, với khăn lua bay bay Với những bước chân qua dốc nhỏ ngọt ngào Với mùi phấn thông dịu dàng như cổ tích
Tháng Mười Một Đà Lạt Tôi nhớ Bùi Thị Xuân Ngôi trường tôi mòn chân Một thời tôi con gái…Đà Lạt ơi! Đà Lạt! Tháng Mười Một hết mưa Nhưng tôi còn bài thơ Gửi về thăm cố xứ…
Đà Lạt tháng 9 mưa nguồn Mưa qua Hưng Đạo, mưa dồn Thị Xuân Nên chi đời chẳng bình yên Hắt hiu tâm tưởng, triền miên giấc tình Cúi xin trời đất hiển linh Mưa về Đà Lạt có mình có ta Bao giờ tâm thức nở hoa Mưa nguồn Đà Lạt hết xa xót tình ?
Ngày nào má thắm hoa đào Tay trong tay ấm ngọt trao lời tình Bây giờ lạnh ngắt mưa lên Nghe trong sâu thẳm cuộc tình hư hao Mưa tình Đà Lạt xanh xao Gõ vào tâm não biết bao điệu buồn
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.