LÀNG TÔI
Bức tranh quê của một thời đại xa xưa
Làng tôi dải cát trắng thanh thanh
Nghèo nhỏ và xa lánh thị thành
Chỉ có đình làng là ngói lợp
Còn hơn năm chục chiếc nhà tranh
Dân làng tôi đếm được vài trăm
Dưới bóng tre xanh sống lặng thầm
Mộc mạc quê mùa chung tổ ấm
Thương nhau không kém bà con thân
Trai làng chất phác toàn nông phu
Mưa nắng say vui giữa ruộng bờ
Cày cấy quanh năm không ngại chí
Da ngăm đâu hổ thẹn sơn hà
Gái hiền nội trợ dáng ngây thơ
Môi điểm răng huyền tựa hạt mơ
Lưng thắt dải điều dây yếm đỏ
Má hồng nghiêng nón thẹn trai tơ
Trẻ con những tuổi quá vô tư
Khó phải chăn trâu sướng học trò
Sớm tối ê a vần Việt ngữ
Ông thầy lại một bác đồ nho
Thanh nhàn hơn những cụ già nua
Thi phú ngâm nga suốt bốn mùa
Thỉnh thoảng thăm đình khi tế họp
Rượu trà say kể chuyện ngày xưa
Cảnh làng vui nhất ba ngày xuân
Gặp dịp ăn chơi được mấy lần
Trai gái lên duyên trong áo đẹp
Tưng bừng ngoài ngõ đến đầu sân
Mùa hè nắng cháy cát phau phau
Đến lũy tre xanh cũng nhạt màu
Gió thổi mo nang rơi sột soạt
Làm tan giấc ngủ mấy con trâu
Giữa mùa lúa chín ngát mùi hương
Theo gió lan xa thoảng dặm đường
Đây đó câu ca hò mái đẩy
Của trai gái gặt lúa gieo vàng
Trời thanh êm dịu bước sang thu
Là lúc dân lo việc tế từ
Nhưng vụ tháng mười đâu bỏ nhãng
Khi sương ấp ủ má ngây thơ
Mùa đông mưa gió nước mênh mông
Giá lạnh buồn tênh ngập khắp đồng
Gió rét từng cơn mang rét đến
Nhà tranh nép lạnh mái run run
Làng tôi dải cát trắng thanh thanh
Nghèo nhỏ và xa lánh thị thành
Chỉ có đình làng là ngói lợp
Còn hơn năm chục chiếc nhà tranh
………………………………………………
Việt Trang