MÂY VỪA QUA CỬA SỔ SƯƠNG MỜ TRÊN NÚI XA

31 Tháng Bảy 202411:24 SA(Xem: 171)
MÂY VỪA QUA CỬA SỔ SƯƠNG MỜ TRÊN NÚI XA
Thức dậy hồi bốn giờ, bây giờ tám giờ sáng.  Phương Đông từ khi rạng bây giờ nắng chói chang!  
Tháng Bảy hoa lá tàn... Mai, là mùa Thu mới?  Thời tiết mình không đợi, thời gian... cứ thời gian!
Mở sách, lật từng trang, đọc thơ của Đăng Toản - Ẩn Thoại Đêm - rờn rợn, lạnh giờ Tý ghê ghê...
Thơ, Nguyễn Du bảo Quê.  Nguyễn Đình Chiểu, cũng thế (*).  Dĩ nhiên thơ không tệ đối với người làm ra...
Nhưng mà..., nhưng người ta dư thừa lòng khiêm nhượng.  Tôi thấy mình đủ lớn kính trọng người biết điều!
Thơ vốn là Tình Yêu, nó chứa đựng vĩnh cửu tâm hồn con người trú nấm mộ không cần nhang!
Nhạc có lời nhẫn tâm.  Nhạc có đòi giết giết... như Văn Cao đã viết trong bài Tiến Quan Ca (**).
Tôi chưa hề bỏ qua những tập thơ từng đọc.  Có nhiều câu nước mắt của tôi đã chan hòa...
Tôi nghe tiếng oa oa đứa bé Mẹ khai nhụy.  Cũng có nhiều phi lý chỗ những câu không xuôi...
Nhưng thơ không giết người!  Thơ không đòi hủy diệt.  Thơ vẫn là thắm thiết cả những lúc nguy nan...
Thí dụ:  "Anh hùng tiếng đã gọi rằng / giữa đường thấy sự bất bằng mà tha?", Lục Vân Tiên nói với Kiều Nguyệt Nga, hứa thôi và... vô sự!
Thơ Đặng Toản, thi tứ... hào hoa có hào hùng.  Tôi đọc từ rạng đông, bây giờ: tám giờ sáng! (**)
*
Người làm thơ Lãng Mạn.  Tôi rất yêu quý Thơ!  Em, người tôi tôn thờ... một chữ M... ai biết!
Ai biểu mà tôi siết Ngón-Út-Của-Tôi ơi!  Nở nhen nụ môi cười đêm quê nhà nguyệt tỏ...
 
Mây vừa qua cửa sổ... Sương mờ trên núi xa...Hôn em nhé Nguyệt Nga hỡi Giáng Kiều thương lắm!
 
Trần Vấn Lệ
 
(*) Nguyễn Du nói:  "Lời quê góp nhặt dông dài, mua vui cũng được một vài trống canh", Nguyễn Đình Chiểu nói:  "Lời quê dù vụng hay hèn cũng xin lượng biển uy đèn thứ cho!".
(**) Đặng Toản, ở Houston, Texas, vừa gửi qua California tặng tôi tập thơ mới, Ẩn Thoại Đêm.  Tôi đọc thấy thấm thía.  Cái này là "ai biểu", cái này là "ai biết " nha, dẫu tôi có xót xa khi nhớ lại lời bài hát Tiến Quân Ca man rợ của Văn Cao:  "Thề phanh thây xé xác quân thù!".  Trong cuộc chiến Việt Nam, tôi có tham dự từ năm 1967 đến 1975, tôi từng thấy "người ta ác quá là ác"... Thơ Đặng Tỏan dễ thương, tràn ngập dễ thương.  Tin tôi nha, tìm mà xem chơi... Tìm trên wiki hay trên google, hy vọng thấy.  Bài này tôi viết sáng 31 tháng 7 năm 2024 tại Los Angeles, USA.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn