Vĩnh Biệt Chị Đỗ Thị Tiến * GS Trần Vấn Lệ

27 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 39001)

Vĩnh Biệt Chị Đỗ Thị Tiến

 

hoa_hong_mother-large-content

Từ nay, buồn quá, người đi thật! Vĩnh biệt trường xưa, bỏ học trò, bỏ lại chồng con và bạn hữu…và hai đứa cháu đẹp như mơ…

Từ nay, mãi mãi quê người lạ, mây vẫn mang màu của cố hương mà Đà Lạt ơi và chị Tiến, bảng xanh phấn trắng nhớ chăng trường?

Cái hồi Đà Lạt, anh và chị, Hoàng Diệu con đường đẹp quá đi, bốn cánh tay không thừa thải nhé, trăm năm tạc tượng Tuổi Xuân Thì!

Cái hồi Đà Lạt, đường lên dốc, Linh Tự chùa cao chuông ngân chuông, từng đứa học trò: “Cô Tiến ạ”, học trò như vậy, nhớ là thương!

Cái hồi Đà Lạt trong con mắt đồng nghiệp bây giờ mưa Xuân sa. Ôi Chị! Nỡ nào đi một bước, kìa ngàn con phố nở muôn hoa…

Anh Cường khóc ngất, con hai đứa, Chị có nghe gì tiếng gió mưa, tiếng của thời gian vần với vũ, ngàn sau nức nỡ mấy ngàn xưa…

Chị Tiến dễ thương! Tất cả nhòa…Kể từ Đà Lạt một cành hoa, kể từ Trường Nữ hành lang gió. Bụi cuốn, mây đùa, Vĩnh Biệt nha!


GS Trần Vấn Lệ

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn