Thơ Cung Vĩnh Viễn
LTS: Cung Vĩnh Viễn làm thơ cho bạn bè đọc. Thơ Viễn đượm mùi thiền trong những nhó nhung về quá khứ nhưng vẫn rực rỡ dạt dào và dầy ắp tình chung. Thơ của ngày tháng cũ thưở biết yêu, biết nhớ thương, trong sân trường, trong khuôn viên Đại học, của Dalat, của Saigon và của em. Viễn hiện sống tại Oslo, Na Uy.
Soi Trong Gương Cũ
Soi trong lòng gương cũ
anh vẫn thấy bóng em
trưa tan trường nắng đổ
vui từng bước chân chim
tóc dài bay trong gió
phủ xuống bờ vai mềm
cặp sách ôm trước ngực
nụ cười tươi hồn nhiên
Soi trong lòng gương cũ
anh thấy anh đảo điên
mê say tình mới lớn
chiều chiều dựa cột đèn
nhìn theo em đánh vợt
ngó em đang chơi truyền
tối về chong đèn nhỏ
tập làm thơ liên miên
Soi trong lòng gương cũ
anh thấy thời thanh niên
trong tình yêu rực rỡ
đất trời thì vô biên
hoa vườn đua nhau nở
nắng vàng tươi bên hiên
mộng xanh mầu cây cỏ
những chiều mưa êm đềm
Em ơi lòng gương cũ
như lòng anh bây giờ
bao năm rồi vẫn sáng
một tình yêu thưở xưa.
XIN TRẢ LẠI TÔI
Trả lại tôi ngôi trường xưa
giờ ra chơi bụi mịt mù tung bay
trả tôi quả bóng truyền tay
vo bằng giấy báo quấn vài sợi thung
trả tôi quần xệ thắt lưng
áo sơ mi trắng cháo lòng sờn vai
trả tôi ngày rộng tháng dài
tấm lòng phơi phới nụ cười tin yêu
trả tôi dồng bạc chắt chiu
cây cà rem đá nhạt phèo chia đôi
trả tôi tiếng kẻng bồi hồi
những hồn mơ mộng tiếc thời mộng mơ
Trả tôi-đừng trả dư thừa
ngựa xe huyên náo cợt đùa lợi danh.
NGỤM ĐẮNG ĐẦU TIÊN
Cái ly cà phê đầu tiên
anh nhăn mặt uống nhìn em khuất dần
lá thư trong ngực áo thầm
đêm nay viết lại mai gần sẽ trao.
Chiều nào cũng giống chiều nào
vẫn đưa vẫn đón đi sau ngậm ngúi
trăm điều chỉ tại em thôi
áo bay quấn gió cho người ngẩn ngơ.
Ghé vào một quán cà phê
tập làm người lớn tập đua tập đòi
điếu thuốc ngậm lệch trên môi
lóng nga lóng ngóng bật hoài que diêm.
Qua đi những tháng cùng năm
quán Mưa quán Gió quán Hồng quán Thơ
quán náo anh cũng ngồi chờ
để mong em có tình cờ đi qua.