Thời Gian Bước Tới * Trần Vấn Lệ

21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 39191)

Thời Gian Bước Tới

p_mua_xuann3-large-content

Mới hôm nào đây cây xanh um, chim bay về đậu hót vang vang. Mới hôm nào đây nắng chói chang, mây bay như kẻ đi trên đường…Không gì bịn rịn vương tơ nhện, ngay mặt trăng kìa cũng đã tan…

 

Mới hôm nào đây mà biển dâu, núi cao chìm mất bến giang đầu. Câu thơ ai viết trên bờ đá, chỉ mới đây mà đâu, mất đâu? Rồi nghĩ Quê Hương mình cũng thế, ngàn năm thay đổi chuyện vô thường. Ông Sư mặc áo đà như bụi mai mốt hóa màu của nhớ thương!

 

Ông Sư mặc áo vàng soi thử, gương bóng gương lồng ta quá sang rồi nghĩ bà con ai có áo mặc cho vui vẻ những ngày Xuân? Ông Sư xếp áo vào ngăn tủ ra dạo vườn hoa nhổ cỏ chơi. Nhật tụng một ngày xong sớm tối, mấy hồi chuông tựa móc mưa thôi…Lòng không còn có gì vương víu, con nhện giăng tơ võng giữa trời…

 

Ông Sư đãi khách chung trà đậm, một hớp mà sao cứ nhớ hoài. Không phải nhớ Sư mà nhớ khói. Có vị, hương nào không bốc hơi?

 

Tôi khách lãng du về lại núi; nhìn xa xôi biển, biển mù xanh. Thương mình tuổi nhỏ màu xanh biển, rồi giận mình sao cứ giậm chân: Một cõi này đây là Tổ Quốc? Ba ngàn cõi đó…giải Trường Sa? Ba ngàn cõi đó ai vì biển, ai quyết tâm và ai quyết sinh? Trời chửa gọi tên thì chửa dạ, bồn chồn nhắm mắt thấy đau đau…

 

Trần Vấn Lệ

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn