Mưa Chỉ Mưa Mấy Giọt * Trần Vấn Lệ

05 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 39266)

Mưa Chỉ Mưa Mấy Giọt

trai_cay_4-large-content

Sấm chớp nổi liên hồi…vậy mà mưa mấy giọt! Ôi những hạt nước ngọt nẩy mầm chăng ước mơ? Tôi mở giấy làm thơ, lòng khô, mưa chẳng ướt. Thế là qua đêm trước, xếp lòng chờ đêm mai. Quả thật không quen ai để nói điều ngớ ngẩn. Lại thêm ngày lẩn thẩn nhìn cái bóng mình tan, nhìn suốt dãy hành lang, lá vàng rơi đây đó…

 

Ơ này người em nhỏ trong hành lang trường xưa. Thầy trò mình tránh mưa, em cười Thầy mắt ướt, Thầy nói tại em vọc nước tạt vô mắt Thầy. Em, hai má đỏ hây dù mưa trường xanh lá…Một hành lang mưa ngả, mưa nghiêng vành nón em. Một hành lang mông mênh có hai người lạc lối. Hồi đó, Thấy ít nói, hồi đó, em hay cười. Bao nhiêu năm đổi đời, người nào không đổi dạ?

 

Sấm chớp như giục giã bảo người xa mau về…Mưa lại không đầm đìa. Chỉ mơn man nước mắt…

 

Ai đi xa Tổ Quốc cầm lòng chăng mùa mưa? Tôi có làm bài thơ, ném nỡ nào, thương nhớ? Này, em, học trò nhỏ, bây giờ buồn bao la…Thầy, em, đều ở xa, về chỗ nào thì gặp? Một Thế Kỷ đã mất, một Thế Kỷ lê thê. Không ngờ điều lạ kỳ xảy ra trên Non Nước! Bao nhiêu niềm Mơ Ước, mưa mấy giọt đã trôi…

 

Này em của Thầy ơi, mưa phai rồi tóc biếc!

 

Trần Vấn Lệ

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn