Đường Không Có Chỗ Cùng Đường * Trần Vấn Lệ

04 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 24911)


Đường Không Có Chỗ Cùng Đường

ao_trang_a_8_31_12_190-large-content

 

Tiếng chuông rơi tưởng lá vàng, sáng nay trời ấm giòn tan tiếng lòng. Nhớ người hai nét mày cong, vườn xanh một đóa hoa hồng chờ ai….Nhớ người một chút tóc mai, chút thôi mà ngắn mà dài vô biên! Bầy chim sẻ khóm cây chuyền, long lanh nắng vỡ làm duyên bờ rào…


Nhớ người nhớ lắm bờ ao, ai đưa tay vớt vì sao và cười. Trên trời mấy đám mây trôi, mấy năm mấy tháng mấy đời hả em?

 

Sáng nay chuông rớt đầy thềm, tiếng xưa là gió vừa nghiêng cành đào. Ba nhìn Mạ bước ra ao, nhìn đôi gót ngọc, nhìn vào hư không. Anh nhìn sen mấy đóa bừng, nắng mai chan chứa tưởng lòng nở hoa…


*

Hoa chi nở ở ruộng cà, em ơi hãy nói đi mà nói đi! Nếu anh quên được em thì bấy lâu nay chẳng nhắc gì Quê Hương! Đường không có chỗ cùng đường, đôi khi dừng lại cho buồn tiếp hơi…


Tiếng chuông rơi tiếng chuông rơi em ơi Đà Lạt mình hồi…hồi xưa! Chín chờ chỉ một lần ngơ, con sông bỗng rộng hai bờ hoàng hôn…


Trần Vấn Lệ
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn