EM VÀ TÔI * Thiên Hương

03 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 27185)

EM VÀ TÔI
 
dalat_x_4-large-contentCũng như tôi,
Em sinh ra giữa lòng Đà lạt
Muộn màng hơn nhưng may mắn nhiều hơn
Nên đêm đêm mỗi khi em tỉnh giấc
Tiếng khóc trẻ thơ không lẫn tiếng súng vọng từ xa
Căn phòng mẹ cha mờ ảo ánh trăng mềm
Không soi sáng bởi hỏa châu thời chiến
 
Em sinh ra khi đất nước thanh bình
Khi trận chiến vũ trang hoàn toàn chấm dứt
Đêm thức học bài
không phải nghe tiếng khóc của những gia đình có người chết trận
Sáng vào trường
không phải thấy vành khăn trắng trên đầu những người bạn vừa mất cha anh
Em không phải nghe tiếng bom hàng đêm vọng về từ trận tuyến
Em không phải thấy từng đoàn người tất tả tìm kiếm chốn bình yên
Em may mắn hơn tôi có phải không em...
 
Em lớn dần lên giữa lòng phố thị
Không còn những rặng quỳ vàng, vắng bóng những rặng thông xanh
Không còn những con dốc nhỏ dịu dàng xen bóng lá
Cầu Ông Đạo tiêu điều khô cạn nước Xuân Hương
 
Thành phố lớn lên từng ngày với ồn ào xe cộ
Với bụi bậm, bon chen kinh tế thị trường
Lớp học vội vàng, giáo viên hối hả
Dạy hết sô này, chạy đến dạy sô kia

Những môn học không còn môn Công dân, văn cổ
Tôn chỉ hàng ngày thiếu chữ lễ, chữ nhân
Em lớn lên như cọng cỏ hồn nhiên
Trong xã hội đầy bon chen tính toán
 
Trời Đà lạt ngày xưa ươm mơ hồn con gái
Quanh quẩn trong nhà, học chữ hạnh, chữ công
Noi gương mẹ cha, tôn kính người già
Noi gương thày cô, sống trong mẫu mực
 
Đà lạt bây giờ
Vẫn những sáng sương mù, những chiều lành lạnh
Những gánh rau oằn oại trên lưng người nông dân vất vả
Những giọt sương hồng đọng trên lá trên hoa
 
Đà lạt bây giờ
Vẫn áo trắng thướt tha
Áo len xanh trên đường đến lớp
Ngôi trường xưa vẫn vôi, tường, mái đỏ
Nhưng ồn ào giữa hàng phố bán buôn
 
Em lớn lên với khôn ngoan thực dụng
Với đua đòi cùng chúng bạn bon chen
Đời sống đã qua thế kỷ hai mươi cổ lỗ
Đã đến thời Tây hóa, Hàn, Trung ***
Cuộc sống thanh niên cởi mở sôi đầy
Internet mang đầy tin thác loạn
Cuộc sống nhiễu nhương hết êm đềm phố nhỏ
Em, cánh lan gầy nghiêng ngả giữa phù hoa
 
Dân tứ xứ đổ về như thác đổ
Khoảng cách giàu nghèo càng lúc càng xa
Đà lạt ngày xưa chừ muôn vàn khác lạ
Em bi chừ khác hẳn tôi ngày xưa
Từ lối nghĩ suy, đến ăn nói thường ngày
Hai thế hệ sống trong hai thế kỷ
Cách mấy mươi năm như cách xa vạn dặm
Tôi bây giờ ...
 bỗng hóa người xưa...

 
Thiên Hương
Tháng mười một 2010


Note:

*** Hàn, Trung *** Hàn quốc, Trung quốc
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn