07 Tháng Mười Một 2011(Xem: 21730)
Người con gái vừa đến gặp tôi làm cho tôi mỉm cười với sự so sánh lạ lùng này. Bởi cô ta cũng xinh đẹp, và dù có nở nụ cười tỏ ra mừng rỡ khi chào tôi, vẫn không giấu được nét buồn trong đôi mắt. Một nỗi buồn có cái gì xót xa sâu lắng lắm.
18 Tháng Mười 2011(Xem: 23408)
Tôi gửi đến em một chút tình trong vắt Một nụ cười hồng mang chút nét trẻ thơ Một chút dễ thương của ánh nắng dịu dàng Để giây phút này vẫn luôn còn sống mãi…
17 Tháng Mười 2011(Xem: 24893)
em thấy thấm thía buồn, cái buồn của ca dao khổ, cái buồn rất lặng lẽ... rất rêu phong
01 Tháng Mười 2011(Xem: 24456)
Tối hôm quỳnh nở, chúng tôi và đám bạn hàng xóm ngồi quây lấy bố mẹ và anh chị trước cây quỳnh. Dưới ánh đèn trắng hơi xanh, những cánh hoa quỳnh từ từ hé nở. Chiếc bông quỳnh khe khẽ cựa mình, vươn lên dịu dàng, không gian nhẹ như tơ. C
25 Tháng Chín 2011(Xem: 23434)
Cuối đời một con người, tôi nghiệm rõ được một điều: Chỉ có cái tình con người với nhau mới thực sự quí giá và tồn tại mãi với thời gian. Những chế độ này, chủ nghĩa nọ, cuối cùng cũng chỉ là những đám mây đen bay trên đầu. Đôi khi che ta được chút nắng, nhưng nhiều lúc đã trút bao cơn mưa lũ xuống để làm khốn khổ cả nhân gian..."
03 Tháng Chín 2011(Xem: 25542)
Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.
15 Tháng Tám 2011(Xem: 26850)
Tôi quay lại nhìn xuống con đuờng.Tất cả đều biến mất trong thinh không tĩnh lặng.Cảm giác rợn người chạy suốt trên lưng của tôi khi Nam lên tiếng :
05 Tháng Tám 2011(Xem: 25455)
Lớn lên ở Đà Lạt với những dảy núi trùng trùng điệp điệp bao quanh, mang một màu tím than thâm thẩm vào những chiều trời ngả bóng xế, tôi cứ mãi mơ ước một ngày nào đó chấp cánh bay qua rặng núi để biết bên ngoài ấy còn có những gì.
24 Tháng Sáu 2011(Xem: 33080)
Tấm hình màu nằm trên cùng là ảnh hai đứa con gái của tôi khoảng 4, 5 tuổi. Ôi! chúng xinh đẹp và dễ thương làm sao. Tôi chợt òa khóc không thể nào ngưng. Bao nhiêu nước mắt và nỗi lòng thương nhớ bị đè nén từ lâu đầy ngập trong linh hồn, nay tràn ra như nước vỡ bờ. Một mình giữa xà lim vắng lặng, tôi nghe tiếng khóc hu hu của mình trộn lẫn tiếng nấc. Khi thấy lại hình ảnh của những người thân yêu nhất, mọi cảm xúc bỗng bừng sống dậy, dạt dào..
16 Tháng Sáu 2011(Xem: 27262)
Em đi trong nắng dịu dàng, Mang theo từng giấc mộng vàng phù du. Rồi đây trời sẽ vào thu Bên giòng suối mộng mẹ ru êm đềm Hoa mầu thạch thảo trao em, Chị xin nguyện giữ tình em muôn đời.