XUÂN
Xuân với ta ta đi quá nửa đời
Ta già thêm tuổi dáng xuân tươi
Phôi pha mái tóc màu sương khói
Chan chứa buồng tim lượng đất trời
Ước mộng thả theo làn gió cuộn
Nghĩa tình níu lại tiếng thơ chơi
Ngoài song thấp thoáng đào mai nở
Cánh én trời xanh nét vẽ vời.
XUÂN CẢM
Như dáng kiều nga dạo cõi trần
Non nước vẫn nguyên màu cẩm tú
Phố phường thêm đượm nét thanh tân
Một thời văn bút hư mà thực
Mấy thuở tài hoa mộng hoá chân
Tuổi hạc trời ban nhàn nhã lắm
Mừng Xuân thơ họa gởi tri âm
Việt Trang
Gửi ý kiến của bạn