Bức tranh tĩnh mặc
Đà lạt đang vào xuân. Lên phây bạn bè post hình hoa mai nở chỗ nọ chỗ kia.
Mấy hôm trước mọi người lo hoa không nở kịp tết, có lẽ hoa không nỡ phụ lòng người nên nở rộ.
Nhìn những tấm hình Đà lạt với mai anh đào phơ phất như những tấm lụa hồng mỏng mảnh chao lượn nhẹ nhàng gữa núi đồi Đà lạt mê thì thôi.
Mai anh đào Đà lạt, những cành hoa không nặng trĩu từng chùm nở rộ, nhìn xa chỉ phơn phớt một mảnh voan hồng xen lẫn với màu đất đỏ, màu lá xanh, màu ngói nâu và màu xanh của trời. Ui cái màu xanh thẳm ấy và những mảng hồng loáng thoáng còn nằm hoài trong ký ức.
Đà lạt, hình như tất cả những bông hoa, cây cảnh đều rất nhẹ nhàng. Những bụi dã quỳ tháng mười hai, những hàng cây mimosa, những hàng dâm bụt, những bụi ngũ sắc không bao giờ trĩu nặng hoa như ở các nước Âu Mỹ. Chỉ thoang thoáng những điểm vàng, tím, xanh. Nhưng mùi thơm lại ngọt ngào và vô cùng huyền hoặc. Tôi đã đi nhiều nơi, nhưng không nơi nào có những bụi violettes lá thật xanh, hoa thật tím và mùi thơm thật nồng nàn như violettes Đà lạt. Marguerites cũng vậy, hình như chỉ Đà lạt mới có những bụi marguerites cong xanh mạnh và hoa trắng rực rỡ như vậy. Cầm cành hoa thấy sức sống toả ngời trên cành lá. Có điều hoa Đà lạt không nở trĩu cả cây, mà chỉ điểm khe khẽ vào màu lá xanh của cây... Rất nhẹ và rất khoan thai, làm tròn bức tranh tĩnh mặc...
Tĩnh mặc ... ừ... tĩnh mặc. Cái đẹp của Đà lạt ngày xưa thấm vào lòng người nhờ cái mộc mạc và nhẹ như một bài thơ tĩnh. Không nặng về màu sắc, không cầu kỳ, không náo nhiệt. Chỉ là những ngôi nhà cổ xen giữa những bụi cây. Chỉ là những con dốc nhỏ vớu những căn nhà thô sơ lẫn với màu hoa cỏ. Chỉ là những chiếc nón nghiêng nghiêng giờ tan học dấu những đôi mắt tròn to óng ánh và những đôi má trắng hồng. Có tiếng động chăng chỉ là tiếng sương rơi trên cỏ, tiếng guốc khua trên đường, tiếng cười nói rộn rã giờ tan trường, tiếng phấn cào khe khẽ trên bục giảng, xen lẫn một vài tiếng lá rơi rất khẽ.
Bức tranh tĩnh mặc của Đà lạt những ngày tháng cũ vẫn đi theo tôi trong những ngày tháng ở những đất nước lạ xa. Để một lần nghĩ tới, một lần nhớ đến, lòng thật tĩnh và thật tịnh...
Như lúc này đây, đi trong khuôn viên ngợp lá xanh, lòng mềm đi khi nhớ tới những bụi hoa tím, trắng nho nhỏ ngày xưa. Quanh quẩn như vương vương hương hoa ngọc lan Vũ Vân cho tôi buổi sáng, mùi thơm ngọt lịm của đồng thảo tím và mùi hăng hắc của cẩm quì, cúc trắng...
Cám ơn Đà lạt đã nâng niu tuổi thơ của tôi, cám ơn Đà lạt đã cho tôi những tháng ngày ngọt ngào với gia đình và cô thày, bạn bè...
Và cũng cám ơn Đà lạt đã cho tôi những giờ phút thật tịnh và thật tĩnh khi nhớ về khung cảnh tĩnh mặc của Đà lạt ngày xưa...
Yêu lắm quá khứ và cũng yêu lắm hiện tại. Yêu lắm người thân và bạn bè tôi. Mong tất cả chúng ta luôn tĩnh và luôn tịnh để ngày tháng luôn rất trong veo như hơi sương Đà lạt của những ngày rất xưa nhưng còn hoài nhớ mãi...
Thiên Hương
Mùng 9 Tết Kỷ Hợi
Gửi ý kiến của bạn