Người con gái đến từ Phương Nam mang theo cái hương thơm Miền Nam đã quyết định bước qua ngưỡng cửa hoàng cung, vào Cấm Thành. Và do tình yêu gắn liền với định mệnh, một định mệnh không khỏi trớ trêu, vào buổi sáng mùa Xuân đó, cả một cuộc đời mới đã mở ra. Bỗng chốc cô trở thành Hoàng Hậu của cả nước. Từ nay không còn ai nhắc đến cái tên Marie Thérèse Nguyễn Hữu Thị Lan nữa. Cô là Nam Phương Hoàng Hậu.
tôi chắc mẹ tôi sẽ nhận ra tôi, bà nhận ra tôi bằng trái tim muôn kiếp của người mẹ. Còn tôi, tôi cũng sẽ nhận ra mẹ tôi, tôi nhận ra bà từ bản năng của thằng ăn hại.
Từ một bác sĩ quân y, theo vận nước, trở thành một người tù lao động khổ sai, rồi làm y tá trong trại giam, rồi vượt biển, trở thành bác sĩ dạy tại một đại học khá nổi tiếng, Đại Học Cornell của Hoa Kỳ, Bác Sĩ Nguyễn Công Trứ đã sống rất âm thầm, âm thầm phục vụ mục đích cao cả của một người y sĩ, nguyện trung thành với lời thề Hippocrates.
mẹ - chiếc đồng hồ cổ của tôi - có một vị trí vô cùng quan trọng, không chỉ để nhắc nhở thời gian mà có một giá trị tinh thần cao lớn không gì thay thế
Trường Bồng Lai cách con đường quốc lộ chừng nửa cây số. Đường lớn nhưng chưa lát nhựa, đang mùa hanh khô nên bụi đỏ mịt trời, phủ một lớp mỏng trên chiếc áo gió tôi đang mặc. Một tấm bảng tên trường cũ mèm, rỉ sét gắn lỏng lẻo trên hai cây cọc cao.
Tôi lặng lẽ nhìn những dãy hành lang vắng lặng. Những bức tường hẳn đã được sơn nhiều lớp, và mỗi lớp sơn là một lớp thời gian, mỗi lớp sơn là một lớp một lớp thế hệ học trò.
Rất ít người biết rằng trẻ em Nhật được hưởng một nền giáo dục vô cùng đặc biệt, chính điều đó đã khiến các em bé được học bao điều bổ ích, và trở nên vững vàng với những kiến thức và kỹ năng sống được trang bị ngay từ nhỏ.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.