bâng khuâng giữa ở và đi cánh hoa đào lại níu ghì chân ta con đường Đà Lạt vàng hoa dã quỳ e ấp như là gởi trao ta về níu gọi chiêm bao lục trong tiềm thức thuở nào ái ân ? vẫn ta ngày ấy phong trần vẫn người phơi phới thanh xuân diễm tình vẫn đồi lũng thấp lung linh
Ta sẽ về bên em Đà Lạt ơi Những mộng mơ in phủ lịch đời Cũng xin kết lại thành đá sỏi Đem bỏ vào hồn kỷ niệm chơi Ta biết rằng ta như suối ngàn Vui cùng lau lách khói sương tan Ráng chiều đâu đó vầng ô tắt Một mảnh hồn sầu ánh trăng lan
Trời đất vào mùa. Bóng Xuân lãng đãng Tuyết sương ơi! Hãy khép lối đông phong! Nghe đâu đó trong bình minh chào sáng Dáng xuân hồng đang lướt nhẹ qua song.
Ngày Xuân. Lòng Ta Như Phố Vắng Chiều Ba Mươi. Quét Lá Phong Trần Sáng Mồng Một Buồn. Ngồi Nhớ Nắng Người Xưa Đâu. Núi Nhạn Sông Tần Chừng Ấy. Bao Năm Xa Cố Hương Đôi Khi Lòng. Vớ Vẩn Ghét Thương Dấu Giòng Lệ Nóng. Đau Ngày Tháng
Em đi rồi phố xá cũng buồn theo Trường Bùi Thị Xuân mỗi sáng mỗi chiều Ai gõ bước cho tình xanh ươm mộng Chiều Thủy Tạ ai đợi chờ trông ngóng Ngụm cà phê nghe thời khắc lạ thường Lòng bồn chồn từng giọt nhớ giọt thương
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.