ĐàLạt Tàn Thu - Hoa Gọi Nắng Mùa Đông [thơ] ViệtTrang

15 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 4293)
 Đà Lạt Tàn Thu

 Việt Trang
 
image089
Đalat tàn thu lạnh ít nhiều
Một chiều tao ngộ đượm thương yêu
Lòng sao chùng xuống niềm xao xuyến
Như biển bao la dậy thuỷ triều

Đalat tàn thu lạnh ít nhiều
Lá vàng chiếc chiếc rụng rơi theo
thơ say bạn thiết nồng men rượu
Ai xoá hồn ai nỗi quạnh hiu

Đalat tàn thu lạnh ít nhiều
Con chim quyên hót giữa hoang liêu
Gió qua đồi vắng lời than thở
Mây vẽ buồn lên với ráng chiều

Đalat tàn thu lạnh ít nhiều
Sương choàng lối cũ đá phong rêu
Lầu thơ khép kín dòng tâm sự
Thềm mộng từ đây vắng dáng Kiều

Đalat tàn thu lạnh ít nhiều
Tiếng thu tha thiết gió phiêu phiêu
Mơ hồ đâu đó bàn tay vẫy
Một nét hoa văn giữa lụa điều

Đalat tàn thu lạnh ít nhiều
Trăng thu lơ lững bóng thuyền treo
Ta dừng phố núi . Tình xa ngái…
Thoáng gió thu sầu dạt cỏ xiêu
Đalat tàn thu lạnh ít nhiều Việt Trang 

image091Hoa Gọi Nắng

Mùa Đông

Suốt một đời vẫn loài quỳ hoang dại
Sống âm thầm góc rẫy bìa nương
Đồi xa lũng thấp ven đường
Màu áo thanh thanh cẩm thạch
Hăng hắt mùi hương
Kiến sâu tìm mồi không thèm cắn lá
Bướm ong hút mật vội vã bay qua
Đất dịu hiền thêm giọt mưa ngày hạ
Đẩy mầm lên theo sương gió chiều thu
Ngây thơ như cô gái mười lăm , mười bảy
Mảnh mai cùng khóm trúc hàng lau
Một thoáng buồn đau Khi các em học trò
Sau giờ tan học
Tranh nhau bẻ từng cành
Thay súng gươm đánh giặc
Một thoáng vui chung
Thương mẹ già tay gầy tuốt lá làm phân
Nuôi nấng vồng khoai luống sắn
Giữa đêm lành lạnh giao mùa
Đất trời trở về huyền thoại nguyên sơ
Tuôn trào nhựa sống
Lên cành lên lá lên nụ lên hoa
Bình minh vừa mở mắt
Khắp ven đường lũng thấp đồi xa
Bìa nương góc rẫy
Bừng nở triệu triệu đốm hoa vàng
Như hoa mặt trời rực rỡ
Thắp sáng thành phố ngàn thông
Ấm áp vạn tâm hồn
Suốt một đời vẫn loài quỳ hoang dại
Và thi nhân là mãi :
Hoa Gọi Nắng Mùa Đông Việt Trang
Việt Trang.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn