Gió chập chùng như muôn thuở còn thương
Bên gốc thong già bốn mươi năm trước
Anh đợi em, mong tiếng trống tan trường
Lớp học kia, em nhịp nhàng hơi thở
Áo len xanh hờ hững khoác bờ vai
Chiếc cặp đen chứa hàng trăm cánh bướm
Bướm mơ màng cho tuổi ngọc tương lai
Trường em ngự trên giốc đồi thoai thoải
Bùi Thị Xuân nhìn xuống phố đầy hoa
Đỉnh Lâm Viên cao ngút ngàn hoa mộng
Mây trắng bay vần vũ dáng An Pha
Em về đây mang mây trời ĐàLạt
Mái trường xưa lồng lộng nhớ thương đầy
Đem ngọt ngào của bài ca Hoàng Thị
Đem những lời thơ mộng gió bay bay
Tình An Pha, Bùi Thị Xuân đằm thắm
Cả quê hương ĐàLạt quyện nhau về
Gió rì rào lá thông reo quyến rũ
Bốn mươi năm rạo rực những cơn mê