- Lời Tri Ân Và Cảm Tạ
- Lời Phi Lộ Huệ thu
- Diễn Văn Khai Mạc Đại Hội Bùi Thắng Lợi
- Trang Ảnh Ngày Xưa & Vịnh Nữ Tướng Bùi Thị Xuân
- Đà Lạt Thắng Cảnh Và Huyền Thoại Nguyễn Trọng
- Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang Tạ Thế Trần Trung Thuần
- Vườn Thơ Năm Cũ Đan Quế [thơ]
- Ngày Xuân Gặp Bạn Cũ & Xuân Hải Ngoại [thơ]
- Dốc Nhà Làng - Cam Lĩnh / Lan Hinh & Nhớ Việt Trang
- Tâm Minh Ngô Tằng Giao [thơ]
- ĐàLạt Tàn Thu - Hoa Gọi Nắng Mùa Đông [thơ] ViệtTrang
- Việt Nam Quê Hương Ngao Nghễ Nhạc Nguyễn Đức Quang
- Đại hội Cựu học sinh trung BT X &THĐ Đalat Phong Châu
- Lửa Tắt Bình Khô Rượu Tuỳ Bút Phạm Mai Hương
- Nét Phát Thảo Của Vườn Địa Đàng Tuỳ Bút Cao Thu Cúc:
- Thơ Trần Vấn Lệ - Đà lạt Đà Lạt
- Lửa cháy rừng Điêu Tàn & Cảm ơn Biển Hồng Trần Vấn Lệ [thơ]
- Đọc Thơ Trần Vấn Lệ Nguyễn Mạnh Trinh
- Đẹp Bước Vân Du Tâm Minh Ngô Tằng Giao [thơ]
- Nói Với Em Lớp Sáu [thơ] Trần Bích Tiên
- Bài viết về bài thơ Nói Với Em Lớp Sáu TVL
- Huyển Thoại núi LangBiang Chuyện Kể Nguyễn Trọng
- Nhớ Về ĐàLạt Ngày Xưa Tuỳ Bút Trần NgọcToàn
- Cười … Cuối Tuần Mua Sách Sưu tầm
- Thơ Trào Phúng Kịch Cười Sài Môn Lý Thu [thơ]
- NguyễnThúc Soạn-Canada [thơ] Cánh Chim Bạt Gió
- ĐàLạt Hoa Hướng Dương nở Tháng 11 [[thơ] ] Huệ Thu
- Ngược Dòng Thời Gian Cao Thu Cúc
- Duyên Hội Ngộ [thơ] Nguyễn Hữu Toản
- Kỷ Niệm Trong Tôi Tùy Bút Đông Quỳ
- Tháng 5 Đà Lạt [thơ] Phong Châu
- Chuyện Tình Chim Yến bài sưu tầm
- Trang Thơ Chúc Mai …[thơ]
- Đồi Cù Đà Lạt Biên Khảo Mai Thái Lĩnh
- Đà Lạt Trong Ký Ức Tùy Bút Thanh Xuân
- Cảm Ơn Em Nhắc Cho Anh Nhớ [thơ] Lê Bặc Liêu
- Rừng Thu [thơ] Cao Thu Cúc
- Thi Ca Có Nhu Cầu Đổi Mới Không? Tiểu Luận Huệ Thu
- Nghìn Năm Hồ Dễ Mấy Ai Quên truyện ngắn Nguyễn Thị Ngọc Dung
- Bài Thơ cho bạn [thơ] HuệThu
- Nhớ Mì Quảng Đà-Lạt Nguyễn-Quang-Tuyến
- Hoa Giáp Năm Ngọ [thơ] Bùi Ngọc Tô
- Bùi Thị Xu ân ĐàLạt, Ngàn Hoa [thơ] Đông Anh
- Năm Cuối Cùng Tôi Dạy Học [thơ] Trần Vấn Lệ
- Trường Đại Học Quên Lãng Cao Thu Cúc
- Đà Lạt Bây Giờ & Gây Nhung Nhớ - Mưa - [thơ] Duy Việt
- Chiến Y Làm Đẹp Phố Phường [thơ] Lệ Khánh
- Chiều Gia Định Nhớ Na Uy [thơ] Lệ Khánh
- Nhớ Chùa Linh Sơn Đà Lạt Tâm Minh Ngô Tằng Giao
- Chuyện Xưa [Thơ] Chúc Mai
- Nhớ Trường Cũ [thơ] HuệThu
- Người Hát Rong Nhạc Vàng Truyện Ngắn Trần Ngọc Toàn
- Có Một Lần [thơ] Phạm Bá Đức
- Về Thăm Trường Bùi Thị Xuân [thơ] huệ thu
- Điều Quan trọng trong cuộc sống
- Mùa Hè Đã Qua Về Đại Hội THĐ &BTX Đà Lạt Ký Sự Phong Châu
- Hồi Hướng [thơ] Bùi Ngọc Tô
- Trường Bùi Thị Xuân Xưa Và Nay Tuỳ Bút Cao Thu Cúc
- Kỷ Niệm Khó Quên Tuỳ Bút Kiều Tuý Đa
- Hát Cùng Bình Minh [thơ] Cao Thu Cúc
- Chuyện Tếu lâm Sưu tầm “Mua Cỏ Khô”
- Thằng Chế Guitar Truyện Ngắn Nguyễn Trọng
- Âm Cảnh & Nhớ Ngoại [thơ] Trần Vấn Lệ
- Mẹ Tôi Tùy Bút Thiên Hương
- Trên Du Thuyền Lênh Đênh Bút Ký Phong Châu
- Vũ Khúc Thiên Thai Tuỳ Bút Phương Hồng
- Hoa Xuân [thơ] Cao Thu Cúc
- Chuyện Hai Người Đà Lạt Truyện Ngắn Nguyễn Đỗ Lâm Viên
- Xé Thơ Rồi Lại Làm Thơ [thơ] Huệ Thu
- Về Quê Xưa [thơ] Nguyễn Thúc Soạn
- Ngôi Nhà Xưa [Thơ] Trần Bích Tiên
- Cổng Trường Xưa [thơ] Đông Anh
- Gửi Về Bên Ấy [thơ] Phạm Thị Lệ
- Cô Giáo Của Tôi Thư Anh Vũ
- Chúng Ta Vẫn Còn Tổ Quốc [thơ] Trần Trung Tá
- Viết Về Một Ngôi Trường Kỳ Cựu Tại Đà Lạt Biên Khảo Lê Mộng Hoa
- Chị Em Hộc Bàn Tuỳ Bút Hoàng An
- Thư Học Trò Gửi Cô Chu Cẩm Anh Chu Duy Tuyền & Nguyễn Hiền
- Tôi Đưa Tay Vẫy Về [thơ] Trần Vấn Lệ
- Đường Xưa Lối Cũ Tuỳ Bút Trần Ngọc Toàn
- Gió Đà Lạt [thơ] Trần Vấn Lệ
- Ơn Này Bao Giờ Mới Trả Tuỳ Bút Phạm Mai Hương
- Chuyện Kẻ Cuối Năm Ký Sự Phong Châu
- Bạn gửi cho mình ĐàLạt xưa [thơ] TVL
- Không Đề Tháng năm [thơ] Cao Thu Cúc
- Tổ Tông Của Loài Người ký vui Cao Thu Cúc
- Độc Ẩm Ngâm [thơ] Trần Vấn Lệ
- The Thinker & Không Đề Tháng Tư [thơ] Cao Thu Cúc
- Đà Lạt Vẫn Còn Đây Tuỳ Bút Nguyễn Thị Ngọc Dung
- Trang Thơ Trào Phúng Sài Môn Chủ Nhân
- Trang Chúc Mừng & Quảng Cáo

Kỷ Niệm Trong Tôi
ĐÔNG QUỲ
Hơn bốn mươi năm xa trường xa bạn, nhưng tuổi học trò vẫn mãi trong tôi với những kỹ niệm khó quên. Mái tóc hôm nay đã muối tiêu, nhưng mỗi lần nghĩ đến nhỏ Phụng, nhỏ Thanh An, nhỏ Ánh, lòng tôi lại loé lên một niềm xúc động không sao tả xiết được.An ở lại quê nhà,nhưng chúng tôi vẫn thường tâm sự qua phôn,Phụng không biết trôi dạt ở phương trời nào. Còn nhỏ Ánh thì sao ????? Đồng Thị Ánh.
Nhà của Ánh ở Ấp Tân Lạc, cái ấp nằm dưới thung lũng phía tay phải của đầu đèo Prenn.
Từ nhà Ánh đến trường khá xa. Ra khỏi nhà , đi theo con đừơng đất ngoằn ngèo mới ra đến đường nhựa, đi một đoạn dài rồi xuống dốc Nguyễn Trường Tộ, xong ôm một phần Hồ Xuân Hương đến Hoa Sen cạnh nhà hàng Thanh Thuỷ, từ đó lên dốc Võ Tánh, hai bên đường lúc đó cây cối um tùm, xen lẫn những đám dả quỳ nở vàng choé vào Mùa Đông, rồi mới đến trường.
Vào một ngày đẹp trời của năm học lớp Đệ Ngũ, ba đứa chúng tôi Đông, An va Phụng hẹn nhau đến nhà Ánh rủ cô nàng đi học,má Ánh đãi chúng tôi một chầu cơm đạm bạc,đặc biệt có chén nước mắm tỏi quá cay, An vừa ăn vừa hít hà vừa rơi nước mắt. Buổi trưa trời Đa Lạt nắng hanh, chúng tôi đã cùng nhau lội bộ đến trường, vừa ra khỏi đường đất chưa kịp ngồi nghĩ mệt thì đằng kia chiếc xe khách Đa Lạt- Tùng Nghĩa của ba tôi trườn đến,tôi vội vàng kéo nón lá xuống che cái mặt đỏ kè
- Chết rồi tụi mày ơi xe ba tao !!!
Tôi la lên chưa dứt lời,chiếc xe đã dừng lại với giọng oang oang
- Lên xe nhanh các con ......
Chúng tôi bốn đứa lật đật leo lên xe,xe ba tôi hôm nay vắng khách nên chúng tôi ngồi thoải mái.Ba tôi không bao giờ nghĩ đến ở băng ghế sau có con gái của mình,còn tôi cúi gầm cái đầu xuống,ngồi nép bên Ánh cố tình lẫn tránh, móng tay của An bấm vào tay tôi đau nhói, Ánh cười cười chẳng biết nó nghĩ gì. Tôi đang lo sợ bị ba phát hiện la cho một trận trời trưa nắng gắt còn lang thang tận đầu đèo Prenn,vài phút sau nhìn kính chiếu hậu nhận ra tôi ba la lớn:
- Mã cha cái con Đông, thấy xe ba mà không ngoắc lại,lên xe còn trốn nữa. Hồn phách tôi bay lên mây,có ai nhìn thấy cái mặt đỏ kè của tôi lúc đó không, An bấm tay tôi mạnh hơn còn tôi thì á khẩu.Chiếc xe khách đã đưa chúng tôi đến bến ở đầu đường Hàm Nghi, xuống xe các bạn nói lời cảm ơn,tôi nói nhỏ với các bạn thế nào tối nay tao cũng bị đòn. Nhưng câu chuyện lo sợ đã hoàn toàn tan biến khi ba tôi cho tiền nói đi mua bốn ổ bánh mì cho bốn đứa. Ôi sung sướng làm sao, chúng tôi vừa đi đến trường vừa gặm bánh mì còn kèm thêm ly nước đá nhận . Thời gian trôi qua với biết bao nhiêu thay đổi, ghi lại kỹ niệm này tôi thấy dễ thương làm sao, nhưng không khỏi bùi ngùi tiếc thương Ánh,con bạn ngồi cùng bàn đã ra đi mãi mãi sau một tai nạn Honda.Ánh ơi ! một nén hương xin thay mặt các bạn thắp cho mày. Bình An Ánh nhé.
Tuổi học trò vẫn luôn luôn là cái gì đó rất đẹp rất nên thơ lặng lẽ theo tôi.....Mãi cho đến tháng 6 năm 2012 tôi ghi danh tham dự Đai Hội BTX-THĐ được tổ chức tại Nam Cali và sau đó là chuyến du thuyền kéo dài một tuần lễ. Đêm hội ngộ số cựu học sinh tham dự quá đông,bàn ghế kê sát vào nhau,ra vào hơi bị trở ngại,tôi không thể ngồi yên một chỗ,tôi đi ra rồi đi vào,tôi đi tìm lại những hình ảnh thân thương của Quý Thầy Quý Cô, tôi nhìn các anh các chị,tôi tìm các bạn đã xa vắng hơn bốn mươi năm,tôi thấy nhớ nhớ quên quên,lòng tôi hân hoan, tôi vui cái vui của đêm họp mặt, tôi thương những kỹ niệm của một thời áo trắng đơn sơ.
Sáng sớm ngày đầu tiên trên con tàu Carnival khổng lồ, chúng tôi từng nhóm hai người,ba người...không hò hẹn nhưng đều lên
thượng tầng của tàu đi bộ vòng quanh, chưa quen nhau nhưng chúng tôi cười chào thân mật, bất chợt tôi dừng lại trước một nhóm đi ngược chiều, nhìn chị tôi hỏi ngay :
thượng tầng của tàu đi bộ vòng quanh, chưa quen nhau nhưng chúng tôi cười chào thân mật, bất chợt tôi dừng lại trước một nhóm đi ngược chiều, nhìn chị tôi hỏi ngay :
- Chị ơi, chị ra trường năm nào vậy chị,em thấy chị quen quá !
- Trời Đất ơi, cô Phương Thu đó ....( có một bạn trả lời )
- Ấy chết ! Thưa cô em xin lỗi cô, tại vì cô trẻ quá cô … Cô Phương Thu và cả nhóm cùng cười vang như đón chào ánh mặt trời đang từ từ ló dạng. Thưa cô, nếu cô đọc câu chuyện ngắn này, chắc cô cũng phải mỉm cười có một trò vô tình và đáng yêu quá.Xin cô tha thứ cho nó,vì nó cũng có tí tuổi rồi (hi...hi...hi....)
Đi thêm vài vòng nữa, lũ học trò chúng tôi từ từ nhận ra nhau.
- Bùi Thị Hải phải không ?
- A a a! mày là Đông, tụi tao cũng đang đi tìm mày.
-Đúng rồi, còn mày là Hạc Cúc đúng không?
-Loan, phải Loan Ai ra xứ Huế không ?....
Trên những khuôn mặt của thời gian,chúng tôi gặp nhau như ong vỡ tổ,giờ đây đứa nào cũng là bà Nội bà Ngoại giành nhau nói huyên thuyên, chúng tôi có một tuần lễ vui chơi tán dóc.....Hơn một năm trôi qua,chúng tôi vẫn giữ liên lạc và hẹn gặp nhau vào tháng 6 năm 2014 tiếp tục chương trình còn nóng hổi.
Trên thuyền, tôi mạnh dạn ôm chặt cánh tay của cô Bạch Yến, cô Quảng,tôi sung sướng được ngồi sát bên hai cô,nụ cười của các cô lúc nào cũng thân thiện của lũ học trò chúng tôi.Tôi sinh hoạt chung với chị Huỳnh Thị Lanh,nếu chị Lanh không tự nguyện dạy luyện thi Đệ Thất cho tôi, thì hôm nay tôi đã không có mặt trên chiếc Du Thuyền này. Cũng trên chiếc thuyền này, nếu không nhắc đến Đặng Kim Tuyến thật là điều thiếu sót, một con ngừơi không những đa tài còn duyên dáng nữa, tiếp xúc với Tuyến khiến máu văn nghệ của tôi trào dâng, tôi theo các bạn hát hò reo vui, rồi khi anh Hoàng Kim Châu đề nghị mỗi lớp nên có một tiết mục gì đó trình diển trước khi chia tay, tôi nghĩ đến tình Thầy xưa bạn cũ, tình Quê Hương nhung nhớ, tôi trở thành “Copy Sĩ” , tôi đặt lại lời bài hát Em Bé Quê của Nhạc Sĩ Phạm Duy, rồi với các bạn cùng lớp đồng ca không một lần tậpdợt. Bài dễ hát, chúng tôi hát trong tình thương yêu thân mật.
Kim Tuyến đề nghị tôi đưa bài hát này vào Đặc San, để chúng ta cùng hát tìm về kỹ niệm một thời áo trắng xa xưa.
Tôi xin được ghi lời bài hát ra đây và mời các bạn:
Đi CRUISE
Ai bảo đi Cruise là khổ, đi Cruise vui lắm chứ.Ngồi trong Cruise tán chuyện ruồi bu và ăn uống no say,vui quá không quên bạn đâu. Tìm Thầy Cô thương mến ,đã bao năm xa cách Quê Hương nay mới lại gặp nhau. Bạn ơi xích lại ta cùng nhau nắm tay,tìm về mái trường chữ i chữ tờ, rồi ta nhớ lại năm tháng đã dần trôi,khi mình cắp sách tung tăng đến trường.
Ai bảo đi Cruise là khổ, đi Cruise vui lắm chứ. Mình trong tay nhớ chuyện ngày xưa và miệng nói nhưmưa, vui quá ôi vui là vui. Một tuần qua nhanh quá, sẽ chia tay sao thấy bâng khuâng đến bao giờ gặp nhau. Bạn ơi chúc bạn mai này đây cách xa, mình vẫn nhớ hoài tiếng ca tiếng cười, và luôn chúc rằng tất cả được bình an,có nhiều sức khoẻ ngon hơn là vàng…
ĐÔNG QUỲ
KANSAS-7-11-2013
Gửi ý kiến của bạn